Yêu là cần chân tình
Nhưng hôn nhân sẽ là sự đồng trách nhiệm với nhau
Vẫn hai con người ấy thôi, có khác nhau chăng, trước
kia ai ở nhà người ấy, chỉ gặp nhau vào những lúc hẹn hò, còn bây giờ là
24/24, là cuộc sống thường ngày với bao nhiêu lo toan vặt vãnh.
Rất nhiều cuốn tiểu thuyết và phim tâm lý xã hội kết
thúc bằng hình ảnh đôi trai gái sau bao gian nan vất vả, cuối cùng dìu
nhau lên xe hoa. Có người nói: các nhà văn, nhà làm phim khôn thật.
Họ
mô tả rất say sưa giai đoạn đôi trai gái yêu nhau, cùng vượt qua bao khó
khăn trắc trở, lên thác xuống ghềnh, nhưng đến khi hai người vừa kết
hôn là... hết phim!
Bởi vì nếu làm tiếp tập nữa có khi lại phải có cảnh
ngoại tình, ly hôn, nếu không sẽ rất tẻ nhạt. Chẳng lẽ lại chiếu cảnh
hai vợ chồng nấu cơm ăn xong, ngồi xỉa răng, uống nước, cãi nhau vặt rồi
lên giường đi ngủ? Thế thì có khi khán giả cũng ngáp mấy cái rồi tắt
ti-vi, đi ngủ nốt!
Nếu cô gái nào mơ tưởng kết hôn là một giấc mơ lãng mạn, cả ngày tay trong tay ngồi tâm sự với nhau thì chắc chắn chỉ độ nửa tháng sau khi về nhà chồng sẽ thất vọng.
Đăng nhận xét